HUỲNH DUNG

ROMANCIÈRE & POÈTE  -  NOVELIST & POET -  NHÀ VĂN & NHÀ THƠ

 

Thơ của Huỳnh Dung 

**

14.

TÌNH CHỜ ĐỢI

(viết tiếp bài thơ «TÌNH TỰ» gửi cho người tình S bên bờ đại dương sau 40 năm vong quốc)

Ba mươi tám triền miên trong giấc ngủ,          
Chàng hỡi chàng, mau tỉnh dậy vùng lên !       
ÁRập Trung Đông gọi gió Xuân sa mạc…         
Con cháu Rồng hãy dậy sóng CửuLong giang.

HD

* * *

Một ngày vong quốc bằng thiên Thu sầu hận,
Ba mươi tám Thu qua là vạn kỷ đợi chờ…
Chàng bạc tình hay lười biếng thờ ơ ?
Sao mãi nằm im không một lần chỗi dậy ?

Lời thề năm xưa chàng đã không giữ lấy,
Đã quên đi ước hẹn giữa chúng mình:
«Dành lại màu cờ, giải cứu sanh linh »
«Diệt bọn hung tàn hiếp dân hại nước »

Sao chàng lại trở thành người bội ước ?
Bao năm qua sống khờ khạo ngu đần,
Quên gốc tổ tiên dòng giống Lạc Hồng,
Dung túng giặc Hồ ôm chân Hoa tặc ?!

Em mãi đợi chờ… chàng đừng bỏ mặc !
Xin hãy vì em trổi khúc quân hành,
Khẩn gọi đồng bào đốt lửa đấu tranh,
Dân Việt năm Châu chờ ngày khỡi nghĩa...

Huynh Dung