HUỲNH DUNG

ROMANCIÈRE & POÈTE  -  NOVELIST & POET -  NHÀ VĂN & NHÀ THƠ

 

Thơ của Huỳnh Dung 

**

12.

TÌNH ĐAM MÊ

Một ngày… một ngày… rồi một ngày …
Từng đêm… từng đêm… rồi từng đêm...
Nuốt tương tư… gói dĩ vãng vào tim …
Quên quá khứ sao tình còn mê đắm ?


                                                 HD

Từ độ ấy em làm thơ không gửi,
Em làm thơ chỉ để mỗi mình xem,
Bao trang giấy đem ghi làm tình sử,
Đợi chờ ngày rao bán chuyện tình duyên.
Anh đâu biết lệ em âm thầm chảy ?
Anh đâu ngờ đau đớn vẫn triền miên ?!

Ngày xưa đó khung trời xanh vô tận,
Buổi anh đi mưa gió thét liên hồi
Tiễn chân chàng theo lớp lớp mây trôi
Em còn lại mãnh tình si đơn chiếc

Một ngày nhớ bằng ba Thu ly biệt,
Ba Thu xa là chín kỷ  tình sầu,
Không còn anh, sao còn mãi thương đau ?
Đã chia cách sao vẫn tròn thương tiếc ?

Cho vũ trụ có phương trời cách biệt
Anh vẫn là chúa tể của tình yêu,
Cho thế sự có thăng trầm dời đổi
Anh vẫn là nước mát suối đam mê
 

Huynh Dung