HUỲNH DUNG

ROMANCIÈRE & POÈTE  -  NOVELIST & POET -  NHÀ VĂN & NHÀ THƠ

 

Thơ của Huỳnh Dung 

**

15.

TÌNH KHÔNG CÓ

Tình đã có đâu mà phát sinh hờn giỗi ?  
Ân nghĩa nào đâu mà viện cớ giỗi hờn ? 
Người và tôi hai kẻ ở hai phương,         
Tuy quen biết mà chưa từng giáp mặt ! 
HD

Cho nên

Không ! Không gì ! - Nghĩa là không gì cả !
Không bạn bè, cũng chẳng phải người thân,
Không họ hàng, càng không phải tình nhân,
Không cùng xóm - chẳng đối đầu đối mặt !

Không có gì … nên không gì mất mát !
Không là gì … nên chẳng chút vấn vương !
Không trao tình… nên chẳng để đau thương !
Không mơ tưởng… tâm tư không vướng víu !

Không tri kỷ - nên lòng không trống thiếu,
Không tri âm - nên chẳng phút đợi trông,
Không thầy trò để mang nặng nghĩa ân,
Không thân chủ để mong chờ đón tiếp,

Không láng giềng - nên khoảng trời cách biệt,
Không đồng hành - nên chẳng điểm hội chung,
Không hận thù - nên hờn oán dửng dưng,
Không kỷ niệm - nên không lưu luyến tiếc !

Không có tình - nên không lời tha thiết !
Không giao tình - nên chẳng nhớ chẳng quên !
Không còn gì - nên hết ý vô ngôn !
Không tồn tại - như bài thơ không tựa !

Huynh Dung