HẸN HÒ
(cùng người tình phương trời xa)
« Em ở phương này mà hồn bị chàng giữ
thì tâm trí còn đâu để viết được lời tình tự mến yêu,
ngoài những giòng nguệch ngoạc cuồng ngông? »
Thôi thì,
Đêm nay em sẽ lướt gió cỡi mây, tìm đến chàng tình tự.
Cửa phòng văn hãy mở đón chờ em.
«Áo dạ hành» chắc ướt đẫm tuyết sương,
Chàng hãy đốt sẵn lửa lòng cho em sưỡi ấm.
Cuộc hành trình vượt nửa địa cầu xa thẳm
Em hẳn rã rời mệt mỏi lắm chàng ơi!
Hãy soạn cho em chỗ nghỉ tạm đêm dài,
Và vòng tay nồng ấm của chàng thế thay chăn gối...
Rồi em sẽ ở lại cùng chàng trọn tối,
Ta yêu nhau đêm này… để tưởng nhớ ngàn năm.
Huynh Dung
|